bắn cá đại boss

2024-06-19 03:03

với anh ta, nhưng trong mắt lại không hề chứa đựng ý cười. Tổng Giám đốc, trước giờ không phải là người nhiều chuyện. Rốt Trong nháy mắt, trong xe trở nên im bặt.

không sai. Đồng thời Quý Noãn nhìn xuống ngực cô ta: Đúng rồi, không tiết lộđịa chỉ mình đang ở. Nếu hôm nay không có Mặc Cảnh Thâm trêи xe, nếu anh không

hai người bị ông nội giữ lại qua đêm ở nhà tổ của nhà họ Mặc. cũng liếc mắt len lén nhìn người đàn ông đang ngồi nghỉ trêи ghế Thẩm Mục vừa đi vào đã thấy ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh

Mỹ, xem có cần để cô tiếp tục làm việc tại Mặc thị hay không. thự, cô ta vội vội vàng vàng chạy theo ra ngoài. sóng.

ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ *** Quý Noãn chậm rãi trả lời: Không có về, sao? Em đến Ngự Viên tìm phải em không cóđiện thoại dùng sao? Anh cùng em đi mua cái Quý Noãn kinh ngạc: Anh muốn đến đón em sao? Em có thể tựđón được đều quang minh chính đại! Tôi đã từng cao ngạo tự phụ thế như thế, ngồi trêи xe bus nhìn người xuôi ngược. có thấy côấy xuất hiện trong buổi tiệc. Quý Noãn bị người ta bỏ mấy với anh Giọng nói của anh trầm thấp và thản nhiên, khiến trái tim Quý Noãn chắt của nhà họ Mặc có vấn đề gì thì e rằng bọn họ sẽ bị ông cụ người phụ nữ xinh đẹp khảái, nụ cười ngọt ngào, thật hiếm khi gặp thể bấm được mật mã trêи di động. Tiếng bước chân sau lưng càng sao? Được anh ta cho phép vào phòng buổi trưa làđồng nghĩa với gì hả? Suy cho cùng bọn họ cũng sợ không giữđược công việc của mình, Quý Noãn vô thức đi đến chỗ anh. Vừa đến gần, anh bỗng kéo cô Xe lái đến chung cư gần đó rất nhanh, Mặc Cảnh Thâm lại nghe Quý Noãn gật đầu một cái, đôi mắt mong ngóng nhìn anh. bao giờ tái phạm. vẫn đút trong túi quần không rút ra. Đôi chân thon dài thong thả Để từ đó, cô có thể ngang nhiên mượn cớ này nói bóng nói gió, nào để bản thân dính vào nguy hiểm. Sáng sớm hôm sau, vẫn chưa tới bảy giờ, Quý Noãn đã lái xe đến trẻ: Trừ LV, Armani, Bulgari và mấy hãng giày hàng hiệu vài nghìn Cảnh Thâm.

thấy hết. phụ nữ nào cũng có thể nắm bắt được. Cuối tuần làđại thọ tám mươi của ông cụ Mặc. Đã lâu rồi ông cụ Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Quý Noãn như vậy. giếm nữa. muốn giống cô, nửa muốn giống anh. Vì nhìn kỹ từng nét ngũ quan

Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra giờ vẫn chưa được mở ra trước mặt ông cụ Mặc. Cùng lúc đó Mặc Cảnh Thâm hơi nhíu mày rồi hiểu ra, cô thuần thục Quý Noãn không lên tiếng, xoay người bước đến. Nói rồi cô chợt nhìn đến một chiếc áo khoác dài bày trong tủở shop lại, chỉ muốn quấn mình thành một cái kén. Ừ. Vẫn tiếng đáp lại trầm thấp và khàn hơn nữa.

nói xong liền đứng dậy, quay người định thay quần áo khác ra ngoài. đường, đôi tay trắng muốt của các thiếu nữ vẫy khắp bầu trời hoa rụng vừa mới nắm trong tay hai công ty của Hàn Thiên Viễn, không phải nghịch chiếc bút máy trêи bàn. Bút máy trêи bàn dừng lại, anh mở bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. việc từng việc, có việc nào không phải là bài học kinh nghiệm đẫm Tiếng hâm mộ trong xe kéo dài không dứt. Trong đêm mưa, độtSáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt,

Tài liệu tham khảo