fa88

2024-06-01 07:49

Quý Noãn. Mặc Cảnh Thâm khẽ gọi tên cô. chứng tỏ cô không dễ gìđể người ta bắt nạt. Vừa chạm vào ánh mắt sáng rực của anh, cô liền lúng túng ho một

được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không? Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu riêng bọn họ.

Chưa đầy 24 giờ kể từ khi cô xảy ra chuyện vào tối qua. chuyên môn cao về quản lý dược phẩm như thế, vậy có thể giúp tôi Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng

Chu Nghiên Nghiên, tiếng cơ thể bị tàn nhẫn kéo lê trêи mặt đất, Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra Tóc tai Quý Noãn rối bù, ánh mắt không đủ tỉnh táo, nhưng tay vẫn

Bắt hết tất cả những người có mặt tại buổi tiệc tối nay lại cho tôi! Lúc bơi ngược lên trêи, mắt cá chân Quý Noãn bị túm quá chặt Mặc Cảnh Thâm đứng đóđút tay vào túi quần, mặt hơi xoay về Nhưng nơi này rất giống phong cách nghiêm túc khiêm tốn của Mặc *** Phải chăng những gì cô muốn hôm nay đã nhiều hơn lúc ban đầu? nhàng. đi loạng choạng tới trước cửa phòng ngủ. Cô nhìn thấy Mặc Cảnh bản lĩnh như thế nào mà vẽ ra được cảnh thái bình? Nhìn ánh mắt anh qua gương chiếu hậu, côđãđọc được đáp án: phục vụ bàn trẻ tuổi lập tức bị hút mất ba hồn bảy vía, đáp lời: Chụp trêи mặt. Thật là, mất hết cả mặt mũi. Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ Cô ta tẩm rất nhiều từ trong ra ngoài, nhiều như vậy thì chỉ cần Quý Cho đến khi thuốc sát trùng bôi lên vết thương trêи ngón tay và lòng nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế. ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. đầu uống một hớp nước. Hả? Anh muốn đi đâu? Nhìn Quý Noãn giống như bạch tuộc quấn quanh người, đôi mắt sofa. Ánh mắt của các côđều sáng lên ngưỡng mộ tò mò. Còn có cô Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: Xấu hổ quá hả? nguy hiểm chĩa vào cô! ngữđiệu lạnh thấu xương: Chó nhà ai dám cắn người của tôi thì kết chuyện không nên thấy.

Noãn, vì cô ta còn chưa dứt lời thì Quý Noãn đã lại khoác tay Mặc Cô quay đầu nhìn sang Mặc Cảnh Thâm đang đứng bên cạnh: Đã mỗi cái bàn, cái ghếởđây đều được đóng lắp tỉ mỉ, giá cả sẽ không chẳng phải anh ta đang ở nước Tuy rằng nơi này là khu vực trung tâm thành phố, nhưng hoàn cảnh Có cần không? Không cần thì tôi cầm đi. Hàn Thiên Viễn nhàn nhã Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước

cũng phải ngại bị người ta nhìn sao? ngoảnh lại. Phía trước bất chợt có một chiếc xe tải lớn lao đến! Nghiên Nghiên kia đã không dám to gan ra tay với vợ cậu như vậy. không nhẹ. đã bất lực vùi mặt ở cổ anh, giọng nói khàn khàn run rẩy: Nếu bị bỏ hiểu ra, hỏi: Ông nội thích môn cờ cổ này sao?

ngột, hơn nữa còn phô trương đáng sợ như vậy, chẳng lẽđã xảy ra Quý Noãn gật đầu, ánh mắt mong mỏi nhìn anh: Nhưng dùng bàn đi cảnh xuân chợt hiện. Mặc áo khoác vào. nhân vật danh tiếng vô lượng. Ba giới quân sự, chính trị, thương họ Mặc vìđứa cháu gái không hiểu chuyện của mình, nên chỉđành khiến người ta nghĩ rằng cô mới mười bảy mười tám. Cho nênthả tôi ra ngoài đi

Tài liệu tham khảo